Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang. Sắc trắng của hoa mơ gợi bức tranh mùa xuân tươi đẹp, trong sáng, thanh khiết và đầy hy vọng. Hoa mơ chính là loài hoa tượng trưng cho mùa xuân ở vùng cao Tây Bắc. Trong thiên nhiên đó, hình ảnh con người
Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình Rừng thu trăng rọi hoà bình Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung." Mười câu thơ là hình ảnh đan xen giữa thiên nhiên và con người Việt Bắc trong tâm trí của người ra đi.
Môn Văn Lớp: 7 Giúp em bài này với ạ: Phân tích cái hay cái đẹp của đoạn thơ sau nhờ có phép điệp ngữ Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mk Rừng thu trăng rọi hòa binh Nhớ ai tiếng hát ân tinhg thủy chung No copy trên mạng nha.
Người gửi: Đồng Xuân Sơn (trang riêng) Ngày gửi: 15h:33' 31-12-2013 Dung lượng: 7.9 MB Số lượt tải: 2 Mô tả: Anh cho em mùa xuân . Anh cho em mùa xuân, nụ hoa vàng mới nở, chiều đông nào nhung nhớ Đường lao xao lá đầy, chân bước mòn vĩa phố ,mắt buồn vịn ngọn cây
Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang. Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình Rừng thu trăng rọi hoà bình Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung. Nhớ khi giặc đến giặc lùng Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây. Núi giăng thành luỹ sắt dày Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù Mênh mông bốn mặt sương mù
. Bài thơ Việt BắcPhân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc do VnDoc biên soạn bám sát thể loại văn nghị luận trong chương trình Ngữ Văn 12 sẽ giúp các em học sinh có thêm tài liệu học tập văn nghị luận, ôn thi học ý Phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc1. Mở bàiGiới thiệu tác giả Tố Hữu và bài thơ Việt Bắc và đoạn thơ bức tranh tứ bình. Tố Hữu là một nhà thơ lớn có nhiều đóng góp quan trọng cho nền văn học nước nhà. Một trong những sáng tác nổi tiếng của ông là bài thơ Việt Bắc, tiêu biểu là đoạn thơ bức tranh tứ bình2. Thân bàiTa về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng người2 câu thơ đầu người ra đi khẳng định mình luôn nhớ về thiên nhiên và con người Việt xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt đông “hoa chuối đỏ tươi” tô điểm cho khu rừng xanh, hòa vào đó là ánh nắng vàng làm cho bức tranh mùa đông của Việt Bắc thêm hài hòa màu xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangMùa xuân “mơ nở trắng rừng” mùa xuân Việt Bắc đặc trăng là màu trắng tinh khiết của của rừng hoa mơ, giữa khung cảnh thơ mộng ấy là hình ảnh con người cần mẫn, tỉ mỉ, khéo léo chuốt từng sợi giang để đan kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhMùa hạ “ve kêu rừng phách đổ vàng” tiếng ve quen thuộc của mùa hè giữa rừng hoa phách vàng gợi liên tưởng tiếng ve như bát sơn vàng sóng sánh đổ lên rừng gỗ xanh khiến tất cả chuyển sang một màu vàng ấm thu trăng rọi hoà bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.”Mùa thu “rừng thu trăng rọi hòa bình” ánh trăng Việt Bắc mùa thu vô cùng yên bình, trong trẻo gợi cảm giác thanh mát, hòa vào khung cảnh đó là tiếng hát ân tình thủy chung của người dân dạt dào tình cảm.→ Hình ảnh hòa hợp giữa thiên nhiên và con người tạo nên bức tranh Việt Bắc vô cùng xinh đẹp khiến người ta nhớ Kết bàiKhẳng định lại giá trị, ý nghĩa của đoạn thơ đoạn thơ đóng góp một phần to lớn vào thành công của tác phẩm và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nhiều thế hệ bạn mẫu Phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc mẫu 1Nền văn học Việt Nam đã ghi danh nhiều tác giả với những cống hiến quan trọng. Mỗi giai đoạn lịch sử khác nhau lại có những dấu mốc văn học khác nhau. Trong đó, không thể không nhắc đến tác giả Tố Hữu - một nhà thơ xuất sắc của nền văn học Việt Nam, với hình ảnh người lính anh dũng cùng tình cảm gắn bó sâu nặng với đồng bào Việt Bắc, ông đã mang đến cho bạn đọc một góc nhìn khác vô cùng trữ tình về người chiến sĩ trong thời chiến thông qua bài thơ Việt Bắc. Nổi bật trong bài thơ là những hồi ức của người ra đi về bức tranh tứ bình Việt BắcTa về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườiRừng xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hoà bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.”Mười câu thơ là hình ảnh đan xen giữa thiên nhiên và con người Việt Bắc trong tâm trí của người ra đi. Mở đầu, người ra đi khẳng định tình cảm của mình dành cho những người ở lạiTa về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườiCâu thơ đầu tiên sử dụng câu hỏi tu từ "mình có nhớ ta", câu thơ thứ hai là tự trả lời. Với Tố Hữu, người cán bộ ra đi không chỉ nhớ đến những ngày tháng gian khổ "bát cơm sẻ nửa chăn sui đắp cùng", mà còn nhớ đến vẻ đẹp đáng yêu của Hoa cùng Người. Ở đây, hoa tượng trưng cho vẻ đẹp thiên nhiên Việt Bắc. Còn con người là con người Việt Bắc với tấm áo chàm nghèo khổ nhưng đậm đà lòng son. Hoa và Người quấn quýt với nhau trong vẻ đẹp hài hòa đằm thắm để tạo nên cái nét riêng biệt, độc đáo của vùng đất này. Chính điều ấy đã tạo nên cái cấu trúc đặc sắc cho đoạn khi khẳng định nỗi nhớ của mình dành cho thiên nhiên và con người Việt Bắc, người ra đi cụ thể hóa nỗi nhớ ấy qua từng mùa trong năm, mở đầu là mùa đôngRừng xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt lưngĐiểm xuyết trên cái nền màu xanh bát ngát bao la của cánh rừng, là màu hoa chuối đỏ tươi đang nở rộ lung linh dưới ánh nắng mặt trời. Từ xa trông tới, bông hoa như những bó đuốc thắp sáng rực tạo nên một bức tranh với đường nét, màu sắc vừa đối lập, vừa hài hòa, vừa cổ điển vừa hiện đại. Cái màu "đỏ tươi" – gam màu nóng của bông chuối nổi lên giữa màu xanh bát ngát của núi rừng, làm cho thiên nhiên Việt Bắc trở nên tươi sáng, ấm áp và như tiềm ẩn một sức sống, xua đi cái hoang sơ lạnh giá hiu hắt vốn có của núi rừng. Cùng hiện lên với cái lung linh của hoa chuối ấy là con người của vùng chiến khu lên núi làm nương, phát rẫy. Trước thiên nhiên bao la, con người dường như càng trở nên kỳ vĩ, hùng tráng hơn. Giữa núi và nắng, giữa trời cao bao la và rừng xanh mênh mang. Con người ấy đã trở thành linh hồn của bức tranh mùa đông Việt thúc mùa đông, mùa xuân hiện ra với vẻ tinh khôiNgày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangBao trùm lên cảnh vật mùa xuân là màu trắng dịu dàng, trong trẻo, tinh khiết của hoa mơ nở khắp rừng "Ngày xuân mơ nở trắng rừng". "Trắng rừng" được viết theo phép đảo ngữ và từ "trắng" được dùng như động từ có tác dụng nhấn mạnh vào màu sắc, màu trắng dường như lấn át tất cả mọi màu xanh của lá, và làm bừng sáng cả khu rừng bởi sắc trắng mơ màng, bâng khuâng, dịu mát của hoa mơ. Mùa xuân càng trở nên tươi tắn hơn nữa bởi sự xuất hiện của hình ảnh con người với hoạt động "chuốt từng sợi giang". Con người đẹp tự nhiên trong những công việc hằng ngày. Từ "chuốt" và hình ảnh thơ đã nói lên được bàn tay của con người lao động cần mẫn, tỉ mẩn, khéo léo, tài hoa, nhanh nhẹn, chăm chút đó cũng chính là phẩm chất tần tảo của con người Việt hè đến trong âm thanh rộn rã của tiếng ve, bức tranh Việt Bắc lại sống động hơn bao giờ hếtVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhThời điểm ve kêu cũng là thời điểm rừng phách đổ vàng. Động từ mạnh "đổ" diễn tả sự vàng lên đồng loạt của hoa phách đầu hè. Màu của cây phách đổ vàng cả suối ngàn dường như làm cho ánh nắng của mùa hè và cả tiếng ve kêu râm ran kia nữa cũng trở nên óng vàng ra. Chỉ trong một câu thơ trên mà ta thấy được cả thời gian luân chuyển sống động tiếng ve kêu báo hiệu mùa hè đến và cây phách ngả sang màu vàng rực rỡ. Hiện lên trong cái thiên nhiên óng vàng và rộn rã ấy, là hình ảnh cô gái áo chàm cần mẫn đi hái búp măng rừng cung cấp cho bộ đội kháng chiến "Nhớ cô em gái hái măng một mình". Hái măng một mình mà không gợi lên ấn tượng về sự cô đơn, hiu hắt như bóng dáng của người sơn nữ trong thơ xưa; trái lại rất trữ tình, thơ mộng, gần gũi thân thương tha thiết. Hình ảnh thơ cũng gợi lên được vẻ đẹp chịu thương chịu khó của cô gái. Đằng sau đó, ẩn chứa biết bao niềm cảm thông, trân trọng của tác lại bức tranh tứ bình là mùa thu thanh bình, êm ảRừng thu trăng rọi hoà bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ gian bao la tràn ngập ánh trăng, đó là ánh trăng của tự do, của hòa bình rọi sáng niềm vui lên từng núi rừng, từng bản làng Việt Bắc. Bức tranh mùa thu Việt Bắc đã làm hoàn chỉnh bức tranh tuyệt mỹ của núi rừng và khép lại đoạn thơ bằng tiếng hát "ân tình thủy chung" gợi cho người về và cả người đọc những rung động sâu xa của tình yêu quê hương đất đoạn trích như một bản nhạc nhịp nhàng, tha thiết được hòa tấu bởi là khúc tình ca và khúc trường ca về cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, về những con người kháng chiến anh hùng. Thông qua khúc nhạc đẹp đẽ, hào hùng ấy nhà thơ đã bộc lộ được những tình cảm tha thiết, sâu đậm của mình dành cho vùng núi rừng Việt Bắc, ngợi ca tình đồng chí, nghĩa tình đồng bào. Qua đó, tác giả cũng nhắn nhủ đến người đọc đừng quên những trang sử hào hùng của dân tộc, những trang sử thấm đẫm máu và nước mắt, cũng là những trang sử thấm đượm tình cách mạng, lòng yêu nước sâu tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc mẫu 2Nhắc đến Việt Bắc là nhắc đến cội nguồn của cách mạng nhắc đến mảnh đất trung du nghèo khó mà nặng nghĩa nặng tình – nơi đã in sâu bao kỉ niệm của một thời kì cách mạng gian khổ nhưng hào hùng sôi nổi khiến khi chia xa lòng ta sao khỏi xuyến xao bồi hồi. Và cứ thế sợi nhớ sợi thương cứ thế mà đan cài xoắn xuýt như tiếng gọi "Ta – mình" của đôi lứa yêu nhau. Đúng như lời thơ Chế Lan Viên từng viết "Khi ta ở chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn". Vâng! Việt Bắc đã hóa tâm hồn dào dạt nghĩa yêu thương trong thơ Tố Hữu với những lời thơ như tiếng nhạc ngân nga với cảnh với người ăm ắp những kỉ niệm ân tình có bao giờ quên được."Ta về mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườiRừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưngNgày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung"Tố Hữu là nhà thơ trữ tình chính trị thơ ông diễn tả những tình cảm cách mạng thật nhẹ nhàng mà cũng thật đậm sâu. Việt Bắc là đỉnh cao của thơ Tố Hữu nói riêng của thơ ca kháng chiến chống Pháp nói chung. Bài thơ được viết vào tháng 10/1954 khi Trung ương Đảng và Chính phủ Bác Hồ và cán bộ kháng chiến từ giã "Thủ đô gió ngàn" về với "Thủ đô Hoa vàng nắng Ba Đình". Cả bài thơ là một niềm hoài niệm nhớ thương tuôn chảy về những năm tháng ở chiến khu Việt Bắc rất gian khổ nhưng vui tươi hào hùng. Nhưng có lẽ để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong bài ca Việt Bắc có lẽ là đoạn thơ về bức tranh tứ bình với bốn mùa xuân – hạ – thu – đầu đoạn thơ là hai câu thơ giới thiệu nội dung bao quát cảm xúc chung của đoạn thơ"Ta về mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng người"Câu thơ đầu tiên sử dụng câu hỏi tu từ "mình có nhớ ta" câu thơ thứ hai là tự trả lời điệp từ "ta" lặp lại bốn lần cùng với âm "a" là âm mở khiến câu thơ mang âm hưởng ngân xa tha thiết nồng nàn. Với Tố Hữu người cán bộ ra đi không chỉ nhớ đến những ngày tháng gian khổ "bát cơm sẻ nửa chăn sui đắp cùng" mà còn nhớ đến vẻ đẹp đáng yêu của "hoa cùng người". Ở đây hoa tượng trưng cho vẻ đẹp thiên nhiên Việt Bắc, còn người là con người Việt Bắc với tấm áo chàm nghèo khổ nhưng đậm đà lòng son. Hoa và người quấn quýt với nhau trong vẻ đẹp hài hòa đằm thắm để tạo nên cái nét riêng biệt độc đáo của vùng đất này. Chính điều ấy đã tạo nên cái cấu trúc đặc sắc cho đoạn thơ. Trong bốn cặp lục bát còn lại câu sáu dành cho nhớ hoa nhớ cảnh câu tám dành cho nhớ người. Cảnh và Người trong mỗi câu lại có những sắc thái đặc điểm riêng thật hấp đến mùa đông ta thường nhớ đến cái lạnh thấu xương da, cái ảm đạm của những ngày mưa phùn gió bấc, cái buồn bã của khí trời u uất. Nhưng đến với Việt Bắc trong thơ Tố Hữu thì thật lạ. Mùa đông bỗng ấm áp lạ thườngRừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưngĐiểm xuyết trên cái nền màu xanh bát ngát bao la của cánh rừng là màu hoa chuối đỏ tươi đang nở rộ lung linh dưới ánh nắng mặt trời. Từ xa trông tới bông hoa như những bó đuốc thắp sáng rực tạo nên một bức tranh với đường nét màu sắc vừa đối lập vừa hài hòa vừa cổ điển vừa hiện đại. Cái màu "đỏ tươi" – gam màu nóng của bông chuối nổi lên giữa màu xanh bát ngát của núi rừng làm cho thiên nhiên Việt Bắc trở nên tươi sáng ấm áp và như tiềm ẩn một sức sống xua đi cái hoang sơ lạnh giá hiu hắt vốn có của núi rừng. Câu thơ làm ta liên tưởng đến màu đỏ của hoa lựu trong thơ Nguyễn TrãiThạch lựu hiên còn phun thức đỏHồng liên trì đã tiễn mùi hươngTừ liên tưởng ấy ta thấy mùa đông trong thơ Tố Hữu cũng lan tỏa hơi ấm của mùa hè chứ không lạnh lẽo hoang sơ bởi màu đỏ của hoa chuối cũng như đang phun trào từ giữa màu xanh của núi hiện lên với cái lung linh của hoa chuối ấy là con người của vùng chiến khu lên núi làm nương phát rẫy sản xuất ra nhiều lúa khoai cung cấp cho kháng chiến "Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng". Trước thiên nhiên bao la con người dường như càng trở nên kỳ vĩ hùng tráng hơn. Ở đây nhà thơ không khắc họa gương mặt mà chớp lấy một nét thần tình rực sáng nhất. Đó là ánh mặt trời chớp lóe trên lưỡi dao rừng ở ngang lưng. Ở đây câu thơ vừa mang ngôn ngữ thơ nhưng lại vừa mang ngôn ngữ của nghệ thuật nhiếp ảnh. Con người như một tụ điểm của ánh sáng. Con người ấy cũng đã xuất hiện ở một vị trí một tư thế đẹp nhất - "đèo cao". Con người đang chiếm lĩnh đỉnh cao chiếm lĩnh núi rừng tự do "Núi rừng đây là của chúng ta/ Trời xanh đây là của chúng ta". Đây là tư thế làm chủ đầy kiêu hãnh và vững chãi Giữa núi và nắng giữa trời cao bao la và rừng xanh mênh mang, con người ấy đã trở thành linh hồn của bức tranh mùa đông Việt qua xuân lại tới. Nhắc đến mùa xuân ta liên tưởng ngay đến sức sống mới của cỏ cây hoa lá của trăm loài đang cựa mình thức dậy sau mùa đông dài. Mùa xuân Việt Bắc cũng vậyNgày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangBao trùm lên cảnh vật mùa xuân là màu trắng dịu dàng trong trẻo tinh khiết của hoa mơ nở khắp rừng "Ngày xuân mơ nở trắng rừng". Cụm từ "trắng rừng" được viết theo phép đảo ngữ và từ "trắng" được dùng như động từ có tác dụng nhấn mạnh vào màu sắc màu trắng dường như lấn át tất cả mọi màu xanh của lá và làm bừng sáng cả khu rừng bởi sắc trắng mơ màng bâng khuâng dịu mát của hoa mơ. Động từ "nở" làm sức sống mùa xuân lan tỏa và tràn trề nhựa sống. Đây không phải là lần đầu tiên Tố Hữu viết về màu trắng ấy năm 1941 Việt Bắc cũng đón bác Hồ trong màu sắc hoa mơÔi sáng xuân nay xuân bốn mốtTrắng rừng biên giới nở hoa mơBác về im lặng con chim hótThánh thót bờ lau vui ngẩn ngơMùa xuân càng trở nên tươi tắn hơn nữa bởi sự xuất hiện của hình ảnh con người với hoạt động "chuốt từng sợi giang". Con người đẹp tự nhiên trong những công việc hằng ngày. Từ "chuốt" và hình ảnh thơ đã nói lên được bàn tay của con người lao động cần mẫn tỉ mẩn khéo léo tài hoa nhanh nhẹn chăm chút đó cũng chính là phẩm chất tần tảo của con người Việt hè đến trong âm thanh rộn rã của tiếng ve bức tranh Việt Bắc lại sống động hơn bao giờ hếtVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhThời điểm ve kêu cũng là thời điểm rừng phách đổ vàng. Động từ "đổ" là động từ mạnh diễn tả sự vàng lên đồng loạt của hoa phách đầu hè. Màu của cây phách đổ vàng cả suối ngàn dường như làm cho ánh nắng của mùa hè và cả tiếng ve kêu râm ran kia nữa cũng trở nên óng vàng ra. Đây là một bức tranh sơn mài được vẽ lên bằng hoài niệm nên lung linh ánh sáng màu sắc và rộn rã âm thanh. Tố Hữu không chỉ có biệt tài trong việc miêu tả vẻ đẹp riêng của từng mùa mà còn có tài trong việc miêu tả sự vận động đổi thay của thời gian và cảnh vật. Chỉ trong một câu thơ trên mà ta thấy được cả thời gian luân chuyển sống động tiếng ve kêu báo hiệu mùa hè đến và cây phách ngả sang màu vàng rực rỡ. Đây chính là một biểu hiện đặc sắc của tính dân lên trong cái thiên nhiên óng vàng và rộn rã ấy là hình ảnh cô gái áo chàm cần mẫn đi hái búp măng rừng cung cấp cho bộ đội kháng chiến "Nhớ cô em gái hái măng một mình". Hái măng một mình mà không gợi lên ấn tượng về sự cô đơn hiu hắt như bóng dáng của người sơn nữ trong thơ xưa; trái lại rất trữ tình thơ mộng gần gũi thân thương tha thiết. Hình ảnh thơ cũng gợi lên được vẻ đẹp chịu khó chịu thương của cô gái. Đằng sau đó ẩn chứa biết bao niềm cảm thông trân trọng của tác sang khung cảnh núi rừng chiến khu như được tắm trong ánh trăng xanh huyền ảo lung linh dịu mát"Rừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung"Không gian bao la tràn ngập ánh trăng đó là ánh trăng của tự do của hòa bình rọi sáng niềm vui lên từng núi rừng từng bản làng Việt Bắc. Ta cũng từng biết đến mùa thu đầy ánh trăng trong thơ của Bác khi còn ở chiến khuTrăng vào cửa sổ đòi thơViệc quân đang bận xin chờ hôm sauChuông lầu chợt tỉnh giấc thuẤy tin thắng trận liên khu báo vềỞ đây không có tiếng chuông báo thắng trận nhưng lại vang lên tiếng hát. Đó là tiếng hát trong trẻo của đồng bào dân tộc là tiếng hát nhắc nhở thủy chung ân tình. Đây cũng chính là tiếng hát của Việt Bắc của núi rừng của tình cảm mười lăm năm gắn bó thiết tha mặn Bức tranh mùa thu Việt Bắc đã làm hoàn chỉnh bức tranh tuyệt mỹ của núi rừng và khép lại đoạn thơ bằng tiếng hát "ân tình thủy chung" gợi cho người về và cả người đọc những rung động sâu xa của tình yêu quê hương đất những nét chấm phá đơn sơ giản dị vừa cổ điển vừa hiện đại đoạn thơ trên của Tố Hữu đã làm nổi bật được bức tranh cảnh và người qua bốn mùa của chiến khu Việt Bắc. Cảnh và người hòa hợp với nhau tô điểm cho nhau làm cho bức tranh trở nên gần gũi thân quen sống động và có hồn hơn. Tất cả đã tan chảy thành nỗi nhớ nhung quyến luyến thiết tha trong tâm hồn người cán bộ về tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc mẫu 3"Ngọn gió thơ băng qua rừng, băng qua biển để tìm ra giọng nói cho riêng mình". Nghệ thuật là lĩnh vực của cái độc đáo, nó không chấp nhận sự sao chép mô phỏng bởi "bình thường là cái chết của nghệ thuật". Mỗi người nghệ sĩ phải tạo ra cho mình một lối đi riêng không lặp lại người khác và không lặp lại chính mình. Có như vậy, tác phẩm mới đủ sức neo đậu trong trái tim người đọc, và người nghệ sĩ mới đủ sức chạm khắc tên mình vào dòng chảy bất tận của thời gian. Vì lẽ ấy, Tố Hữu luôn dành cho mình một vị trí rất riêng trên thi đàn với những khám phá độc đáo trong quá trình sáng tạo nghệ thuật. Bài thơ "Việt Bắc" chính là minh chứng tiêu biểu, đặc biệt là bức tranh tứ bình, đoạn thơ được coi là tuyệt bút của tác phẩm, tập trung khắc họa bức tranh tứ bình về cảnh và và người Việt Bắc. Một câu nói về thiên nhiên lại đến một câu nói về con người, cứ thế hòa quyện gắn bó khăng khít. Có thể thấy thi sĩ tạo hình theo lối xây dựng bộ tranh tứ bình - một hình thức rất phổ biến của nghệ thuật cổ điểnMở đầu cho đoạn thơ là lời khẳng định về nỗi nhớ da diết và tình cảm thủy chung của người ra đi dành cho quê hương Việt BắcTa về mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườiSợi nhớ, sợi thương cứ thế mà hòa quyện, đan cài như tiếng gọi 'ta - mình" của đôi lứa yêu nhau, làm cho giọng thơ trở nên tha thiết bồi hồi như tiếng hát giao duyên thuở nào. Đó là sắc điệu trữ tình và tính dân tộc trong thơ Tố ngữ "ta về" mở đầu cho hai câu thơ như đặt ra những nỗi niềm của người ra đi. Cái đẹp của câu thơ là hình ảnh "hoa cùng người", phải chăng con người là một bông hoa trong vườn hoa Việt Bắc, hay hoa tượng trưng cho vẻ đẹp thiên nhiên Việt Bắc, còn người là toàn thể nhân dân nơi đây, tuy nghèo khó lam lũ nhưng đậm đà lòng son. Hoa và người khi thì quấn quýt, khi thì tách rời để tôn vinh nét riêng biệt, độc đáo nơi đây. Đến đây, ta chợt nhớ về ba lần xuất hiện của "hoa" trong bài "Tây Tiến" của Quang Dũng. Sự gắn kết giữa "hoa" và "người" luôn đọng lại một cách đặc biệt trong lòng người nghệ cảnh Việt Bắc mở ra trong nỗi nhớ của người ra đi là bức tranh thiên nhiên mùa đông với sự hòa phối màu sắc tuyệt vời"Rừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng"Thiên nhiên Việt Bắc mở ra khiến cho người đọc ngẩn ngơ bởi vẻ đẹp rất trữ tình của núi rừng Tây Bắc. Mùa đông với màu xanh tha thiết, ngút ngàn của núi rừng trùng điệp hiện lên đầu tiên. Điểm xuyết trên cái nền màu xanh bát ngát bao la của cánh rừng, là màu hoa chuối đỏ tươi đang nở rộ lung linh dưới ánh nắng mặt trời. bông hoa như những bó đuốc thắp sáng tạo nên một bức tranh với đường nét, màu sắc đối lập, vừa hài hòa, vừa cổ điển lại hiện đại. Cái màu "đỏ tươi", gam màu ấm nóng của hoa chuối nổi lên giữa màu xanh bát ngát của núi rừng làm cho thiên nhiên Việt Bắc trở nên tươi sáng, ấm áp và như tiềm ẩn một sức sống, xua đi cái hoang sơ lạnh giá hiu hắt vốn có của núi rừng. Trong các gam màu, màu xanh và đỏ luôn là những gam màu có sức ảnh hưởng lớn. luôn dẫn đầu để tạo ra sự nổi bật, tưởng như đối nghịch nhưng lại rất hài hòa. Chúng đi cùng nhau, nâng đỡ nhau, thắm thiết với nhau như những người chiến sĩ và nhân dân Việt Bắc luôn cần có nhau. Câu thơ làm ta liên tưởng đến màu đỏ của hoa lựu trong thơ Nguyễn Trãi"Thạch lựu hiên còn phun thức đỏHồng liên trì đã tiễn mùi hương"Từ liên tưởng ấy, mùa đông trong thơ Tố Hữu cũng lan tỏa hơi ấm của mùa hè chứ không lạnh lẽo hoang sơ, không u uất buồn bã, bởi màu đỏ của hoa chuối cũng như đang phun trào như bó đuốc sáng trong đêm hay tia mặt trời buổi sớm. Sự rực rỡ ấy xua tan bao nhiêu giá lạnh, tạo nên bao nhiêu ấm hiện lên với sự lung linh của hoa chuối ấy là con người của vùng chiến khu lên núi làm nương, phát rẫy sản xuất lương thực phục vụ kháng chiến. Trước thiên nhiên bao la, con người càng trở nên kì vĩ, hùng tráng hơn. Ở đây nhà thơ không khắc họa gương mặt mà chớp lấy một nét miêu tả sáng rực nhất. Đó là ánh mặt trời chớp lóe trên lưỡi dao rừng ngang lưng. Ở đây câu thơ vừa mang ngôn ngữ thơ vừa mang ngôn ngữ của nghệ thuật nhiếp ảnh. Con người ấy đã xuất hiện ở một vị trí, một tư thế đẹp nhất "đèo cao". Con người khỏe khoắn, mạnh mẽ và chủ động như đang chiếm lĩnh đỉnh cao, chiếm lĩnh núi rừng, tự do làm chủ đất nước. Tinh thần ấy từng được bắt gặp trong thơ của Nguyễn Đình Thi"Trời xanh đây là của chúng taNúi rừng đây là của chúng ta"Đấy là tư thế làm chủ đầy kiêu hãnh và vững chãi giữa nắng vàng, giữa trời cao bao la và rừng núi mênh mông. Con người ấy đã trở thành tâm điểm, trở thành linh hồn của bức tranh mùa đông Việt thế nữa, hình ảnh "dao gài thắt lưng" còn thể hiện nét đẹp trong lao động của con người Việt Bắc, có sự ấm áp của nắng, có sự hoạt động của con người, tất cả cùng cộng hưởng làm nên vẻ đẹp thi vị, thơ tranh mùa đông dần lùi về phía sau, nhường chỗ cho mùa xuân đến với sức sống mới của cỏ cây, hoa lá, của trăm loài đang cựa mình thức dậy sau mùa đông dài. Xuân tới, quy luật tất yếu của thiên nhiên, nhưng chính quy luật ấy đã mở ra cho con người được chiêm ngưỡng cảnh sắc thiên nhiên độc đáo. Không gian mùa xuân Việt Bắc bừng sáng trong sắc hoa mơNgày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giang"Trắng rừng" được viết theo phép đảo ngữ và từ "trắng" được dùng như động từ có tác dụng nhấn mạnh vào màu sắc, màu trắng dường như lấn át tất cả mọi màu xanh của lá, làm bừng sáng cả khu rừng bởi sắc trắng mơ màng, bâng khuâng, dịu mát của hoa mơ. Động từ "nở" làm sức sống mùa xuân lan tỏa và tràn trề nhựa sống. Đây không phải là lần đầu tiên Tố Hữu viết về màu trắng ấy, năm 1941 Việt Bắc cũng đón Bác Hồ về trong màu trắng hoa mơ"Ôi sáng xuân nay xuân bốn mốtTrắng rừng biên giới nở hoa mơBác về lặng im con chim hótThánh thót bờ lau vui ngẩn ngơ"Mùa xuân càng trở nên tươi tắn hơn bởi sự xuất hiện của hình ảnh con người với hoạt động "chuốt từng sợi giang". Đây là công việc đòi hỏi sự khéo léo, tỉ mỉ đến từng chi tiết. Biết bao sản phẩm thủ công tinh xảo đã ra đời từ đôi bàn tay của người vùng cao nơi đây. Sự khéo léo ấy đã được nhà thơ Y Phương nhắc đến trong bài thơ "Nói với con""Người đồng mình thương lắm con ơiĐan lờ cài nan hoaVách nhà ken câu hát."Đằng sau mùa xuân tinh khiết, nhẹ nhàng, thơ mộng ấy, con nguoiwg hiện lên thật tự nhiên trong công việc hàng ngày. Từ "chuốt" và hình ảnh thơ đã nói lên được bàn tay vô cùng khéo léo, nhanh nhẹn, tỉ mẩn và chăm chút. Đó cũng chính là phẩm chất tần tảo, chịu thương chịu khó của con người Việt bức tranh tứ bình về Việt Bắc, nhiều người cho rằng mùa hè đẹp nhất bởi nó có sự kết hợp cả hình ảnh và âm thanh, thỏa mãn thị giác và thính giác, đẹp bởi sự hòa quyện giữa vẻ đẹp cổ điển và hiện đại, tạo ra một chuỗi vận động liên hoànVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhÂm thanh của tiếng ve làm không gian ngày hè trở nên rộn rã, náo nức, vui tươi. Tiếng ve kêu gọi mùa hè rất tinh tế, không chỉ thể hiện được nhịp bước của thời gian từ xuân sang hè mà còn diễn tả được sự chuyển đổi màu sắc. Trong thơ ca, cũng không hiếm những nhà thơ nói lên sự vận động của thời gian qua sự thay đổi của màu sắc. Đó là Xuân Diệu trong bài "Đây mùa thu tới""Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh"Hay đó là Nguyễn Bính trong bài "Tương tư""Ngày qua ngày lại qua ngàyLá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng"Nếu từ "rũa" thể hiện quá trình xâm lấn dần, sắc đỏ đang bào mòn màu xanh, từ "nhuộm" diễn tả quá trình ấy đã hoàn tất, thì từ "đổ" lại chứng tỏ một sự vận động nhanh chóng, đồng loạt từ xanh sang vàng. Cả cánh rừng Việt Bắc trở nên lung linh, lộng lẫy bởi cái màu vàng trải dài, kiêu sa đầy bắt ảnh cô gái "hái măng một mình" là linh hồn của bức tranh mùa hè. Cách gọi "cô em gái" nghe thật thân thương, gần gũi như anh em ruột thịt trong gia đình. Cô gái ấy đang "một mình" mirtj mài trong lao động "hái măng", âm thầm, lặng lẽ góp sức mình cho cuộc kháng chiến từ những điều bình dị, nhỏ bé. Đó là những con người bình dị mà cao cả "Không ai nhớ mặt đặt tên. Nhưng họ đã làm ra Đất Nước". Nguyễn Khoa ĐiềmKhép lại bức tranh tứ bình là khung cảnh mùa thu tươi đẹp"Rừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung"Không phải ngẫu nhiên mà bức tranh tứ bình trong thơ Tố Hữu lại phá lệ trật tự thông thường, không đi theo trình tự thời gian bốn mùa xuân, hạ, thu, đông mà lại mở ra với mùa đông và khép lại bằng mùa thu. Đây được xem như bản tổng kết bằng thơ trong chín năm kháng chiến, mùa đông là hiện thân cho quá khứ, thời gian mở đầu cuộc kháng chiến với bao gian khó, thử thách và mùa thu là thời điểm hiện tại, thời điểm chiến thắng của cuộc kháng chiến oanh liệt và vĩ thu được thể hiện với vầng trăng tròn vành vạnh, với ánh sáng dịu mát gợi lên vẻ thanh bình, yên ả. Đó là ánh trăng của hòa bình, của niềm vui, của niềm hạnh phúc lan tỏa. Ánh trăng cũng như hiểu lòng người, đang hòa mình vào niềm vui chiến thắng của con thu ngọt ngào, trọn vẹn bởi "Tiếng hát ân tình thủy chung" trong cảm xúc "nhớ ai" của người ra đi. "Tiếng ai" là lời đồng vọng của con người Việt Bắc, những con người khổ cực lam lũ song không quên đi nghĩa tình gắn bó, sống anh dũng không sờn lòng nản chí. Tiếng hát cất lên vang vọng giữa núi rừng dưới ánh trăng thanh bình thơ mộng như tô đậm cảm xúc vui tươi, hồ hởi, niềm hạnh phúc hân hoan của con người trong ngày chiến thơ đã tái hiện một bức tranh tứ bình rất đặc trưng của Việt bắc. Mùa nào cũng đẹp cũng mang một diện mạo riêng, vừa đậm đà tính dân tộc song cũng rất mới mẻ, hiện đại. Bên cạnh đó là vẻ đẹp của những con người nơi đây, tuy nghèo khổ nhưng cần cù, chịu thương chịu khó, sống tình nghĩa, thủy chung, son sắt với Cách đây VnDoc đã giới thiệu tới các em bài Phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc. Chắc hẳn qua bài viết bạn đọc đã nắm được những ý chính cũng như trau dồi được nội dung kiến thức của bài viết rồi đúng không ạ? Bài viết được tổng hợp gồm có dàn ý và bài văn mẫu Phân tích bức tranh tứ bình trong bài thơ Việt Bắc. Hi vọng qua bài viết này bạn đọc có thêm nhiều tài liệu để học tập tốt hơn môn Ngữ văn lớp 12 nhé. Để có kết quả cao hơn trong học tập, VnDoc xin giới thiệu tới các em học sinh tài liệu Để học tốt Địa lý 12, Giải Toán 12 nâng cao, Tiếng Anh lớp 12 mới, Môn Vật lý 12 mà VnDoc tổng hợp và đăng các em học tập thật tốt.
lời khẳng định về nỗi nhớ thương da diết và tình cảm thủy chung của người ra đi dành cho quê hương Việt Bắc. Nỗi nhớ đã làm sống dậy trong tâm tưởng hình ảnh thiên nhiên, con người nơi chiến khu cách the card to flip 👆Ta về, mình có nhớ ta Ta về ta nhớ những hoa cùng người Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi èo cao nắng ánh dao gài thắt lưng. Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình Rừng thu trăng rọi hòa bình Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườilời khẳng định về nỗi nhớ thương da diết và tình cảm thủy chung của người ra đi dành cho quê hương Việt Bắc. Nỗi nhớ đã làm sống dậy trong tâm tưởng hình ảnh thiên nhiên, con người nơi chiến khu cách dung 2 câu đầu là gì? Ta về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườinỗi nhớ chung và cảm xúc chủ đạo của cả bài thơnội dung 8 câu sau là gì?Rừng xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.bức tranh Tứ Bình của Việt Bắcmùa đông ''Rừng xanh hoa chuối đỏ tươièo cao nắng ánh dao gài thắt lưng''bức tranh mùa đông ấm áp, lắng dịu- cảnh sắc thiên nhiên ''rừng xanh, hoa chuối đỏ tươi'' => sắc xanh bao la của rừng núi điểm những bông hoa chuối đỏ tươi như bó đuốc sáng rực xua đi sự lạnh lẽo, heo hắt của núi rừng, thắp lên ngọn lửa ấm áp, mang lại ánh sáng cùng hơi ấm cho nơi hình ảnh con người ''đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng'' => ánh nắng phản chiếu vào những lưỡi dao tạo nên vẻ đẹp lấp lánh=> trước thiên nhiên bao la của núi rừng, con người trở nên kì vĩ, hùng tráng hơn với hoạt động phát nương, làm rẫy, thiên nhiên dường như đang hô ứng để làm bật lên hình ảnh con ngườimùa hạ ''Ve kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mình''bức tranh mùa hạ rộn ràng náo nức- cảnh sắc thiên nhiên+ ''ve kêu rừng phách đổ vàng'' => ''đổ'' là động từ mạnh, diễn tả sự chuyển động đột ngột của màu vàng của thiên nhiên hòa quyện cùng tiếng ve kêu khiến cảnh thêm sinh động, có hồn, tưng bừng hơn. có thể chính tiếng ve đã đánh thức rừng phách nở hình ảnh con người ''em gái hái măng'' => tuy xuất hiện một mình nhưng lại không gợi cảm giác buồn bã, đơn độc bởi đã có sự đồng điệu của thiên nhiên đang ở độ chín, độ đẹp nhất => toát lên vẻ đẹp cần mẫn, chịu thương chịu khó của con người Việt Bắc nói riêng hay của con người Việt Nam nói chungmùa xuân ''Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giang''bức tranh mùa xuân rực rỡ, chói chang+ màu sắc sắc trắng của hoa mơ, 1 loài hoa đặc trưng của Việt Bắc, 1 màu trắng tinh khiết, thanh nhã, đẹp đến nao lòng=> kết hợp với hình ảnh ''người đan nón'' => vẽ lên một bức tranh đẹp đẽ, nên thơ từ phong cảnh Việt Bắc và nét đẹp của người lao động với đôi bàn tay khéo léo tài hoa, chăm chút cần mẫn với từng sản phẩm lao động của mình+ âm thanh hiệp vần ''ơ'' mơ-nở, ''ưng'' rừng-từng => giúp người đọc cảm nhận sự tinh tế, âm thanh của rừng mơ đồng loạt nở hoamùa thu ''Rừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung''bức tranh mùa thu êm ái, ngọt ngào - cảnh sắc thiên nhiên ''trăng rọi hòa bình'' => ánh trăng dịu nhẹ, huyền ảo gợi không khí thanh bình, yên ả. ánh trăng còn là ánh sáng của hòa bình, là niềm vui của sự tự do, chiếu sáng lan tỏa khắp núi rừng Tây Bắc- con người ''tiếng hát ân tình thủy chung'' => con người vẫn say sưa cất tiếng hát mộc mạc mà chân thành => hình ảnh con người được khai thác thông qua hình thức sinh hoạt văn hóa đặc trưng của người dân VB đó là lối hát giao duyên, là tiếng hát của sự ân tình, thủy chung=> sự hòa quyện giữa cảnh và người trong bức tranh theo từng mùa đã nói lên vẻ đẹp tâm hồn của người dân nơi đâyđặc sắc nghệ thuật của đoạn thơ là gì?+ thể thơ lục bát thuần dân tộc+ sử dụng kết cấu đối đáp trong văn học dân gian+ ngôn ngữ giản dị+ hình ảnh thơ gần gũi mà tinh tế+ giọng thơ thiết tha, đậm chất nhạcnội dung chủ đạo của đoạn thơ là gì? + Mỗi mùa mỗi cảnh, đều mang vẻ đẹp riêng trong vẻ đẹp chung đó là sự hài hòa giữa màu sắc và âm thanh, giữa người và cảnh, cảnh và người cùng làm cho nhau thêm đẹp, làm cho bức tranh thêm sinh động.+ Thiên nhiên cảnh vật quen thuộc, bình dị, gần gũi nhưng rất thơ mộng, trữ tình và nỗi nhớ sâu sắc của người cán bộ cách mạng về Việt Bắc.
1. Mộc Châu Tháng 1 có gì đẹp? Mộc Châu tháng 1 hội tụ đủ hương đủ sắc khiến lòng người say đắm. Có lẽ đây là thời điểm đẹp nhất để khám phá vùng đất miền Bắc mộc mạc, dân dã mà gợi thương gợi nhớ này. Thời tiết Mộc Châu vào tháng 1/2020 mát mẻ và dễ chịu nên vô cùng phù hợp cho các chuyến du xuân đón Tết . Đừng bỏ qua những cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp vào xuân ở nơi này nhé!Mộc Châu tháng 1 hội tụ đủ hương đủ sắc khiến lòng người say đắm. Ảnh Internet Mộc Châu tháng 1 có hoa mận trắng Nhắc đến tháng giêng ở Mộc Châu có lẽ du khách sẽ mường tượng ngay một màu trắng phù khắp những ngọn đồi. Đó chính là sắc màu thanh tao, thuần khiết của hoa mận trắng. Chỉ vào tháng 1 Mộc Châu mới nở rộ loài hoa này. Loài hoa này được trồng theo cánh đồng. Khi xuân đến nó bắt đầu bung nở một màu trắng tinh khôi vô cùng. Phút chốc bạn sẽ cảm giác những dấu hiệu mùa xuân đến thật gần và không gian cũng trở nên bừng sáng. Đi giữa rừng hoa cảm tưởng như lối vào chốn mây bềnh màu thanh tao, thuần khiết của hoa mận trắng. Ảnh InternetSự góp mặt của hoa mận khiến vạn vật trở nên nổi bật và tràn ngập ánh sáng hơn. Giữa phông nền trắng ấy, những chiếc váy đỏ đầy hoa văn sặc sỡ của những người phụ nữ dân tộc rạng rỡ hơn bao giờ hết. Mận cũng len lõi vào những ngõ ngách của bản làng. Khoe sắc ở góc bếp ấm cúng của nhà ai. Du khách hẳn sẽ không khỏi xao xuyến với cảnh sắc thiên nhiên đẹp như tranh vẽ ấy. Hoa mận trở thành phông nền cho những bức ảnh kỷ niệm đầy mộng mơ và hữu tình. Rừng thông Bản Áng Vẻ đẹp rừng thông Bản Áng ở Mộc Châu tháng 1 Đến Mộc Châu rồi không thể không ghé thăm rừng thông Bản Áng. Nơi đây tạo ấn tượng với du khách bởi những ngôi nhà sàn thoắt ẩn thoắt hiện. Chúng nấp sau những tán cây xanh mướt, sau những ngọn đồi nhấp nhô. Và sau cả những dòng suối quanh co uốn lượn như một dải lụa mềm. Đó là bản làng của dân tộc Thái hiền hòa, mến tán cây xanh mướt trên những ngọn đồi nhấp nhô. Ảnh InternetĐẹp nhất ở rừng thông reo này vẫn là hai dãy hồ nước chạy đài theo hướng Đông – Tây. Khí hậu đặc biệt khiến cảnh vật nơi đây trở nên trữ tình hơn rất nhiều. Mặt hồ bóng loáng, lấp lánh những lớp sương mỏng tan dáng điệu đôi phần e ấp. Thế mà khi nắng lên, nó rũ bỏ tấm áo che và trở thành tấm gương sáng trong soi bóng những cây thông thẳng tắp. Những đêm trăng rằm, trăng sáng vằng vặc khiến mặt hồ soi chiếu thêm phần lung linh như được dát bạc vàng lấp lánh. Văn hóa Bản Áng Một trải nghiệm chắc ít du khách có thể quên đó là những đêm gọi bạn tình vào những ngày trăng sáng. Khi đó du khách chốc chốc lại nghe được tiếng sáo thánh thoát ở xa xa vọng lại. Đó là tiếng sáo gọi bạn hòa cùng với tiếng thông reo vui như hồ hởi muốn kết duyên cho đôi trẻ. Không gian những đêm ấy diệu vợi lắm, đẹp lắm khiến lòng của những vị khách phương xa cũng trở nên xao xuyến. Hẳn khi ấy vì nao lòng mà bạn cũng muốn tham gia vào nét văn hóa đầy ý nhị cô gái Mộc Châu vốn nổi tiếng gần xa với dung mạo xinh đẹp và sự cần cù chịu khó. Ảnh InternetNgười dân Bản Áng vẫn giữ nguyên lối sống đậm đà nét văn hóa Mộc Châu. Họ vẫn làm những nghề truyền thống như đan lát, làm đệm bông gạo, đặc biệt là dệt thổ cẩm. Các cô gái Mộc Châu vốn nổi tiếng gần xa với dung mạo xinh đẹp và sự cần cù chịu khó, khéo léo. Họ dệt nên những sản phẩm thổ cẩm rực rỡ sắc màu. Hoa văn đặc trưng vô cùng tinh tế đã trở thành biểu tượng tiêu biểu cho làng nghề. Những sản phẩm tuyệt đẹp mà du khách luôn tìm mua để làm kỉ niệm chuyến đi. Đó là khăn piêu, áo cóm, túi xách hay rèm cửa, khăn trải bàn. Mơ nở trắng rừng “Ngày xuân mơ nở trắng rừng” chính là đặc sản của cao nguyên Mộc Châu. Sắc hoa thanh khiết, dáng hoa thanh mảnh, dịu dàng. Qủa không ngoa khi du khách đến thăm Mộc Châu tháng 1 đều mơ màng với cảnh sắc thơ mộng nơi đây. Mùa hoa mơ nở biến Mộc Châu phút chốc trở thành chốn thiên đường nơi hạ giới. Hoa mở nở từ tháng 1, kéo dài đến 3 tuần là chừng ấy thời gian lượt khách tìm về thưởng ngoạn hoa vô cùng đông hoa mơ nở biến Mộc Châu phút chốc trở thành chốn thiên đường nơi hạ giới. Ảnh InternetMộc Châu những ngày ấy đón khách với một vẻ đẹp yêu kiều, diễm lệ. Cả vùng núi non hùng vỹ, trùng điệp phủ trắng sắc hoa mơ. Từng chùm bung nở trắng muối, vẻ đẹp thiên nhiên rực rỡ đến diệu kỳ. Du khách đến đây hãy thong dong tản bộ trên những con đường mòn chạy dọc sườn đồi. Cảm tưởng đi giữa rừng hoa như đi vào nơi tiên mơ nở khắp Mộc Châu nhưng để ngắm được những đồi hoa tít tắp mãn nhãn thì cần chọn địa điểm kỹ lưỡng. Những nơi ngắm hoa đẹp nhất có lẽ là khu vực cửa khẩu Lóng Sập, khắp các xã Chiềng Sơn, Mường Sang, thị trấn Mộc Châu. Đây là những địa điểm sở hữu những đồi hoa bạt ngàn. Để ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của loài hoa tinh khôi này và chụp được những góc ảnh đẹp nhất, du khách hãy đi sâu vào trong bản làng. Vừa tìm hiểu về văn hóa bản làng vừa ngắm hoa là những trải nghiệm tuyệt vời không thể đẹp của loài hoa tinh khôi hấp dẫn du khách. Ảnh Internet 2. Đặc sản Mộc Châu tháng 1 Bê chao Kể đến đầu tiên trong danh sách đặc sản Mộc Châu là món bê chao dân dã nhưng ngon khó quên. Món ăn này thường được ăn kèm với cơm nóng vốn là thức quà quen thuộc của cao nguyên xanh mướt Mộc Châu. Độ ngon của món ăn này chỉ đúng vị khi còn nóng hổi. Tức món ăn vừa mới được chế biến xong. Miếng bê chao để ráo mỡ một chút ăn ngay có vị ngọt thanh vô bê chao dân dã nhưng ngon khó quên. Ảnh InternetCùng với đó là độ mềm của miếng thịt thêm mùi thơm ngậy bốc lên nghi ngút. Phải thêm một miếng gừng gài quyền cùng nước tương mới khiến món ăn thêm phần trọn vẹn. Ăn một miếng sẽ khiến du khách nhớ mãi không thôi. Bê chao nếu để nguội sẽ không còn ngon nữa. Do đó, du khách đến đây sẽ được thưởng thức ngay tại bếp giữa tiết trời se se của cao nguyên xinh đẹp. Cá suối Cá suối nướng trứ danh là món ăn bạn không thể bỏ qua khi đến với Mộc Châu. Đây cũng là món “để thương để nhớ” với nhiều du khách đã đến đây. Các được bắt ở dưới suối nên vị ngọt vô cùng tự nhiên. Tuy bé nhưng không hề tanh như các loại cá khác. Bạn có thể ăn cả thịt lẫn xương. Cá nướng trên bếp than hồng thơm phức, nghe mùi hương thôi là đã thấy suối nướng trứ danh là món ăn bạn không thể bỏ qua khi đến với Mộc Châu. Ảnh InternetMón này được chế biến khá đơn giản. Sau khi bắt về, các được đem đi rửa sạch và bỏ đi các túi mật và ruột để tránh bị đắng. Điểm đặc biệt của món ăn nằm ở các món rau ăn kèm như mắc khén, rau thơm rừng, sả, ớt. Tất cả góp phần tạo nên hương thơm cũng như mùi vị đậm chất núi rừng Mộc Châu. Sau đó dùng thanh tre kẹp chặt, nướng trên than củi chừng 15 phút cho chuyển sang vàng ruộm là có thể dùng được. Thêm một ít rượu thì nhâm nhi đến sáng vẫn chưa hết cuộc vui. Thịt trâu gác bếp Món ăn đặc trưng của người Thái Đen này vô cùng độc đáo. Không thưởng thức sẽ rất tiếc. Món thịt này được chế biến từ bắp thịt của các bò, trâu thả rông trên các vùng rẻo cao Tây Bắc. Đặc thù bò, trâu chăn thả nên thịt rất săn, ngọt, không hề bị mỡ và dai ngon. Chúng thường ăn các loại cỏ tươi cùng thảo dược trên núi nên thịt cũng có mùi thơm khác biệt so với các loại được ăn đặc trưng của người Thái Đen này vô cùng độc đáo. Ảnh InternetĐể làm món ăn này, trước tiên người ta lóc các thớ thịt ra thành từng miếng. Các miếng cắt vừa ăn kiểu con chì và thái dọc thớ. Sau đó những miếng thịt này được đem đi ướp muối rồi hun khói trên gác bếp. Để nhưu vậy trong nhiều ngày cho thịt trâu se lại. Đây là phương pháp giúp các chất ngọt tụ vào trong thịt. Sau vài ngày đã có thể em nướng lại và xé ra thành sợi nhỏ. Người dân thường dùng trong các bữa cơm hoặc nhấm nháp cùng bia hoặc rượu ngô cay. Tuy nhiên, nhiều du khách sẽ cảm thấy khó chịu khi thưởng thức món này do vị khói khá hắc và mặn của món ăn. Nậm pịa Nậm Bia là món ăn thử thách lòng gan dạ của du khách vì nó có mùi vị và màu sắc rất lạ. Món ăn này có nguyên liệu đa dạng chủ yếu là nội tạng của động vật. Bao gồm các nguyên liệu như tiết đông, sụn, đuôi, thịt, bạc nhạc, Và có thêm cả lục phủ ngũ tạng như lòng, dạ dày, gan. Tuy nhiên điểm đáng sợ và khiến nhiều du khách rùng mình chính là phần ruột non có chứa phân non của bò hoặc Bia là món ăn thử thách lòng gan dạ của du khách. Ảnh InternetKhi ăn sẽ cảm thấy hăng hắc rất khó chịu. Đặc biệt nếu được biết công thức trước thì chắc hẳn nhiều người sẽ sẵn sàng từ chối. Món ăn này được ăn kèm với hoa chuối, lá bạc hà… Kỳ lạ là vậy nhưng đây là món đặc trưng ưa thích của người dân vùng rẻo cao. Đặc biệt , nậm pịa là mồi nhậu thứ thiệt cho phái mày râu ở bản cao trong các phiên chợ ngày lạnh. Cải Mèo Ai đến Mộc Châu cũng sẽ trầm trồ với loại rau đặc biệt. Ban đầu ăn vào sẽ là vị đăng đắng nhưng dần dà lại giữ lại vị ngọt ngào, tươi non như mang cả đất trời Mộc Châu. Đó chính là món rau cả mèo đặc trưng của vùng núi này. Cải mèo Mộc Châu ngoài ăn luộc còn có thể dùng ăn lẩu, xào với thịt hun khói, thịt gà. Mỗi món lại có một vị riêng. Nhưng có lẽ cải mèo ngon nhất là khi được luộc dầm ăn chung với trứng. Rau mềm non đầu xuân kết hợp với nước chấm trở thành thức ăn dân dã nhưng ngọt đậm đà. Món ăn này làm nức lòng biết bao du khách gần đầu ăn vào sẽ là vị đăng đắng nhưng dần dà lại giữ lại vị ngọt ngào, tươi non. Ảnh InternetMộc Châu tháng 1 đẹp đến ngỡ ngàng với những đồi hoa mận, hoa mơ cùng nhiều loài hoa rừng khác đua nhau khoe sắc. Cùng với đó là không khí mát mẻ dễ chịu đã trở thành điểm đến nghỉ dưỡng vô cùng lý tưởng của du khách gần xa. Xuân 2020, hãy cùng bạn bè và người thân đến đây để trải nghiệm tiên cảnh cũng nét văn hóa ẩm thực xuân độc đáo của xứ cao nguyên miền Bắc các bạn nhé!Nguyễn Mai tổng hợp
Dàn ý số 1I. MỞ BÀI– Việt Bắc , khúc ca trữ tình nồng nàn, đắm say về những lẽ sống lớn, ân tình lớn của con người cách mạng.– Nỗi nhớ hướng về cảnh và người ở quê hương Việt Bắc là một nội dung nổi bật của bài thơ, được thể hiện hết sức xuất sắc trong đoạn thơ THÂN BÀI– Hai dòng đầu của đoạn thơ vừa giới thiệu chủ đề của đoạn, vừa có tính chất như một sự đưa đẩy để nối các phần của bài thơ lại với nhau. Người ra đi đã nói rõTa về, ta nhớ những hoa cùng nỗi nhớ của người đi, cảnh vật lẫn con người Việt Bắc hòa quyện với nhau thành một thể thống nhất.– Trong tám dòng thơ tiếp theo, tác giả tạo dựng một bộ tranh tứ bình về Việt Bắc theo chủ đề Xuân – Hạ – Thu – Đông. Ngòi bút tạo hình của nhà thơ đã đạt tới trình độ cổ điển. Bút pháp miêu tả nhất quán câu lục để nói cảnh, còn câu bát dành để “vẽ” người.– Bức thứ nhất của bộ tranh tả cảnh mùa đông. Màu hoa chuối đỏ tươi đã làm trẻ lại màu xanh trầm tịch của rừng già. Sự đối chọi hai màu xanh – đỏ ở đây rất ảnh con người được nói tới sau đó chính là điểm sáng di động của bức tranh. Tác giả thật khéo gài con dao ở thắt lưng người đi trên đèo cao khiến hình ảnh đó trở nên nổi bật. – Bức tranh thứ hai tả cảnh mùa xuân bằng gam màu trắng. Xuân về,rừng hoa mơ bừng nở. Màu trắng tinh khiết của nó làm choáng ngợp lòng người. Âm điệu hai chữ “trắng rừng” diễn tả rất đạt sức xuân nơi núi rừng và cảm giác ngây ngất trong lòng người ngắm đan nón có dáng vẻ khoan thai rất hòa hợp với bối cảnh. Từ “chuốt” vừa mang tính chất của động từ vừa mang tính chất của tình tứ.– Bức tranh thứ ba nói về mùa hè. Gam màu vàng được sử dụng đắt địa. Đó là “màu” của tiếng ve quyện hòa với màu vàng của rừng phách thay lá. Do cách diễn đạt tài tình của rừng phách, ta có cảm tưởng tiếng ve đã gọi dậy sắc vàng của rừng phách và ngược lại sắc vàng này như đã thị giác hóa tiếng ảnh “cô gái hái măng một mình” xuất hiện đã cân bằng lại nét tả đầy kích thích ở trên. Nó có khả năng khơi dậy trong ta những xúc cảm ngọt ngào.– Bức tranh thứ tư vẽ cảnh mùa thu với ánh trăng dịu mát, êm đềm. Trên nền bối cảnh ấy, “tiếng hát ân tình thủy chung” ai đó cất lên nghe thật ấm lòng. Đây là tiếng hát của ngày qua hay tiếng hát của thời điểm hiện tại đang ngân nga trong lòng người sắp phải giã từ Việt Bắc?III. KẾT BÀIĐoạn thơ có vẻ đẹp lộng lẫy đã được viết bằng một ngòi bút điêu luyện. Đọc nó, ấn tượng sâu sắc còn lại là nghĩa tình đối với “quê hương cách mạng dựng nên cộng hòa”.Dàn ý số 2I. MỞ BÀIThơ Tố Hữu dễ đến với mọi tấm lòng, không chỉ vì nội dung mà còn do giọng thơ tâm tình ngọt ngào tha thiết và nghệ thuật biểu hiện giàu tính dân tộc. Điều này được bộc lộ khá rõ trong phần đầu bài thơ Việt Thân bài* Giọng thơ tâm tình ngọt ngào tha thiết của Tố Hữu trong Việt Bắc– Bài thơ nói đến nghĩa tình cách mạng nhưng thi sĩ lại dùng giọng của tình thương, lời của người yêu để trò chuyện, giãi bày tâm sự. Cả bài thơ được viết theo lối đối đáp giao duyên của nam nữ trong ca dao, dân ca, và phần đầu này cũng thế – nó là lời giãi bày tâm sự giữa người đi người về xuôi với người ở lại là đồng bào Việt Bắc. Mười lăm năm cách mạng thành mười lăm năm ấy tha mặn nồng, người đi người ở thành mình – ta, ta – mình quấn quýt bên nhau trong một mối ân tình sâu cây nhớ núi nhìn sông nhớ nguồn.– Giọng thơ tâm tình ngọt ngào tha thiết ấy tạo nên âm hưởng trữ tình sâu đậm của khúc hát ân tình cách mạng Việt Bắc, từ khúc hát dạo đầu Mình về mình có nhớ ta… đến những lời nhắn gửi, giãi bày Mình đi có nhớ những ngày – Mình về rừng núi nhớ ai… Ta đi ta nhớ những ngày – Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…, đến những nỗi nhớ da diết sâu nặngNhớ gì như nhớ người yêu,Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng từng bản khói cùng sương,Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.…..Nhớ người mẹ nắng cháy lưng,Dịu con lên rẫy bẻ từng bắp ngô.* Nghệ thuật biểu hiện giàu tính dân tộc trong Việt Bắc– Thể thơ Trong phần đầu cũng như cả bài thơ, Tố Hữu đã sử dụng thể thơ dân tộc, đó là thể thơ lục bát. Thi sĩ đã nhuần nhuyễn thể thơ này và có những biến hoá, sáng tạo cho phù hợp với nội dung, tình ý câu thơ. Có câu tha thiết sâu lắng như bốn câu mở đầu, có câu nhẹ nhàng thơ mộng Nhớ gì như nhớ người yêu… lại có đoạn hùng tráng như một khúc anh hùng ca Những đường Việt Bắc của ta… Đèn pha bật sáng như ngày mai lên– Kết cấu Kết cấu theo lối đối đáp giao duyên của nam nữ trong ca dao dân ca là kết cấu mang đậm tính dân tộc. Nhờ hình thức kết cấu này mà bài thơ có thể đi suốt một trăm năm mươi câu lục bát không bị nhàm chán.– Hình ảnh Tố Hữu có tài sử dụng hình ảnh dân tộc một cách tự nhiên và sáng tạo trong bài thơ Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn; mưa nguồn suối lũ; bước chân nát đá sáng tạo từ câu ca dao trông cho chân cứng đá mềm . Có những hình ảnh chắt lọc từ cuộc sống thực cũng đậm tính dân tộc miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai; hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son và đặc biệt là tình đậm đà của tình giai cấpThương nhau chia củ sắn lùi,Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng.– Ngôn ngữ Tính dân tộc được thể hiện rõ nhất trong cặp đại từ nhân xưng ta – mình, mình – ta quấn quýt với nhau và đại từ phiếm chỉ ai. Đây là một sáng độc đáo và cũng là một thành công trong ngôn ngữ thơ ca của Tố Hữu. nhạc điệu Trong bài thơ là nhạc điệu dân tộc với thể thơ lục bát nhịp nhàng, thiết, ngọt ngào, sâu lắng nhưng biến hoá, sáng tạo, không có đơn điệu có hùng tráng như cảnh "Việt Bắc ra quân", trang nghiêm như cảnh buổi họp trung ương, chính phủ…III. Kết bàiGiọng thơ tâm tình ngọt ngào tha thiết và nghệ thuật biểu hiện giàu tính dân của Tố Hữu đã góp phần quan trọng vào thành công của bài thơ Việt Bắc, cho nó nhanh chóng đến với người đọc và vẫn sống mãi trong lòng nhân ta từ khi ra đời cho đến hôm ý số 3I. MỞ BÀINhắc đến Việt Bắc là nhắc đến cội nguồn của cách mạng, nhắc đến mảnh đất trung du nghèo khó mà nặng nghĩa nặng tình – nơi đã in sâu bao kỷ niệm của một thời kỳ cách mạng gian khổ nhưng hào hùng sôi nổi khiến khi chia xa, lòng ta sao khỏi xuyến xao bồi Thân bàiVà cứ thế sợi nhớ, sợi thương cứ thế mà đan cài xoắn xuýt như tiếng gọi "Ta – mình" của đôi lứa yêu nhau. Đúng như lời thơ Chế Lan Viên từng viết "Khi ta ở đất chỉ là nơi ở/ Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn". Vâng! Việt Bắc đã hóa tâm hồn dào dạt nghĩa yêu thương trong thơ Tố Hữu với những lời thơ như tiếng nhạc ngân nga, với cảnh với người ăm ắp những kỉ niệm ân tình có bao giờ quên được."Ta về mình có nhớ taTa về, ta nhớ những hoa cùng ngườiRừng xanh hoa chuối đỏ tươiĐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưngNgày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung"Tố Hữu là nhà thơ trữ tình chính trị, thơ ông diễn tả những tình cảm cách mạng thật nhẹ nhàng mà cũng thật đậm sâu. Việt Bắc là đỉnh cao của thơ Tố Hữu nói riêng, của thơ ca kháng chiến chống Pháp nói chung. Bài thơ được viết vào tháng 10/1954, khi Trung ương Đảng và Chính phủ, Bác Hồ và cán bộ kháng chiến từ giã "Thủ đô gió ngàn" về với "Thủ đô Hoa vàng nắng Ba Đình". Cả bài thơ là một niềm hoài niệm nhớ thương tuôn chảy về những năm tháng ở chiến khu Việt Bắc rất gian khổ nhưng vui tươi hào hùng. Nhưng có lẽ để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong bài ca Việt Bắc có lẽ là đoạn thơ về bức tranh tứ bình với bốn mùa xuân – hạ – thu – đầu đoạn thơ là hai câu thơ giới thiệu nội dung bao quát cảm xúc chung của đoạn thơ"Ta về mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng người"III. Kết bàiCâu thơ đầu tiên sử dụng câu hỏi tu từ "mình có nhớ ta", câu thơ thứ hai là tự trả lời, điệp từ "ta" lặp lại bốn lần cùng với âm "a" là âm mở khiến câu thơ mang âm hưởng ngân xa, tha thiết nồng nàn. Với Tố Hữu, người cán bộ ra đi không chỉ nhớ đến những ngày tháng gian khổ "bát cơm sẻ nửa chăn sui đắp cùng", mà còn nhớ đến vẻ đẹp đáng yêu của Hoa cùng Người. Ở đây, hoa tượng trưng cho vẻ đẹp thiên nhiên Việt Bắc. Còn con người là con người Việt Bắc với tấm áo chàm nghèo khổ nhưng đậm đà lòng son. Hoa và Người quấn quýt với nhau trong vẻ đẹp hài hòa đằm thắm để tạo nên cái nét riêng biệt, độc đáo của vùng đất này. Chính điều ấy đã tạo nên cái cấu trúc đặc sắc cho đoạn thơ. Trong bốn cặp lục bát còn lại câu sáu dành cho nhớ hoa, nhớ cảnh, câu tám dành cho nhớ người. Cảnh và Người trong mỗi câu lại có những sắc thái đặc điểm riêng thật hấp ý số 4I. MỞ BÀIĐông qua, xuân lại tới. Nhắc đến mùa xuân ta liên tưởng ngay đến sức sống mới của cỏ cây, hoa lá, của trăm loài đang cựa mình thức dậy sau mùa đông dài. Mùa xuân Việt bắc cũng vậyII. Thân bài"Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giang"Bao trùm lên cảnh vật mùa xuân là màu trắng dịu dàng, trong trẻo, tinh khiết của hoa mơ nở khắp rừng "Ngày xuân mơ nở trắng rừng". "Trắng rừng" được viết theo phép đảo ngữ và từ "trắng" được dùng như động từ có tác dụng nhấn mạnh vào màu sắc, màu trắng dường như lấn át tất cả mọi màu xanh của lá, và làm bừng sáng cả khu rừng bởi sắc trắng mơ màng, bâng khuâng, dịu mát của hoa mơ. Động từ "nở" làm sức sống mùa xuân lan tỏa và tràn trề nhựa sống. Đây không phải là lần đầu tiên Tố Hữu viết về màu trắng ấy, năm 1941 Việt Bắc cũng đón bác Hồ trong màu sắc hoa mơ"Ôi sáng xuân nay xuân bốn mốtTrắng rừng biên giới nở hoa mơBác về im lặng con chim hótThánh thót bờ lau vui ngẩn ngơ"III. Kết bàiMùa xuân càng trở nên tươi tắn hơn nữa bởi sự xuất hiện của hình ảnh con người với hoạt động "chuốt từng sợi giang". Con người đẹp tự nhiên trong những công việc hằng ngày. Từ "chuốt" và hình ảnh thơ đã nói lên được bàn tay của con người lao động cần mẫn, tỉ mẩn, khéo léo, tài hoa, nhanh nhẹn, chăm chút đó cũng chính là phẩm chất tần tảo của con người Việt ý số 5I. MỞ BÀITố Hữu là một nhà thơ cách mạng tiêu biểu của phong trào thơ ca Việt Nam trong kháng chiến chống thực dân Pháp. Những tác phẩm của ông như một vũ khí nhằm chống lại quân xâm lược, động viên, khích lệ tinh thần yêu nước của nhân Thân bàiBài thơ "Việt Bắc" được tác giả viết trong những ngày tác giả đóng quân ở vùng Việt Bắc. Bài thơ thể hiện tình quân dân gắn bó, thiết tha sâu sắc, khi chia tay kẻ ở người đi biết bao lưu luyến, lúc chia tay được tác giả viết lên thành những vần thơ nhiều cảm xúc, nghẹn ngào tâm tư tình suốt trong bài thơ là những dòng tâm sự, thể hiện tình cảm giữa mình và ta, giữa quân và dân chứa chan, sâu sắc. Tác giả Tố Hữu là người đã tham gia trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp. Nên những vần thơ của ông vô cùng giản dị, mộc mạc gần gũi, khi đọc bài thơ lên ta có thể cảm nhận được sự thiêng liêng, nặng trĩu tâm tư trong tình cảm của người chiến sĩBài thơ Việt Bắc được viết theo thể thơ lục bát truyền thống gần gũi, với người nghe. Trong bài thơ nghệ thuật so sánh, ẩn dụ được tác giả Tố Hữu sử dụng rất linh hoạt tài tình thể hiện sự tinh tế trong phong cách ngôn ngữ của tác giả. Đặc biệt bài thơ còn xúc động lòng người khi tác giả phác họa lên một bức tranh tứ bình về thiên nhiên con người Việt Bắc vô cùng tươi về mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườiIII. Kết bài"Ta" và "mình" thể hiện tình quân dân, nhưng với ngôn ngữ mộc mạc, thể hiện sự gắn bó như người thân trong một gia đình, như những người bạn tri kỷ lâu năm. Nay phải cách xa biết bao tâm sự, bao nhiêu lưu luyến không nỡ rời đi
“Việt Bắc” là một trong những tập thơ hay nhất của Tố Hữu. Tập thơ này chủ yếu viết về thời kỳ kháng chiến chống Pháp, trong đó “Việt Bắc” được xem là đỉnh cao của thơ Tố Hữu. Bài thơ là một bức tranh trữ tình mà hoành tráng, bao quát cả một diện lớn vé thời gian suốt 15 năm “Nhớ khi kháng Nhật thuở còn Việt Minh”, trên một không gian là toàn bộ Việt Bắc, kéo tràn sang Tây Bắc. Bút cảa Tố Hữu ở bài thơ này tỏ ra rất dồi dào. “Việt Bắc” là một bài thơ dài, không phải đoạn nào viết cũng đểu tay. Nhưng có những đoạn quả thật là đặc sắc mà ở đó người đọc thấy được vẻ đẹp của ngòi bút Tố Hữu Ngày xuân mơ nở trắng rừng, Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang. Ve kêu rừng phách đổ vàng, Nhớ cô em gái hái măng một mình. Rừng thu trăng rọi hòa bình, Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung. Bức tranh Ngày xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Đến đây nên xanh trầm tĩnh đã nhường chỗ cho nền trắng tinh khiết của hoa mơ rừng. Hai chữ “trắng rừng” khiến cảnh rừng như bừng sáng. Phải nói rằng đây là một hình ảnh có sức ám ảnh lớn đối với hồn thơ Tố Hữu. Việt Bắc trong nỗi nhớ của Tố Hữu dường như không thể thiếu được sắc hoa này. Về sau, trong bài “Theo chân Bác”, Tố Hữu sẽ viết Ôi sáng xuân nay, xuân 41 Trắng rừng biên giói nở hoa mơ Bác về. Im lặng. Con chim hót Thánh thót bờ lau vui ngẩn ngơ. Trên nễn cảnh ấy hiện ra hình ảnh người Việt Bắc trong một công việc thầm lặng “Nhớ người đan nón chuốt từng sợi gịang”. Hai chữ “chuốt từng” gợi ra được dáng điệu cần mẫn, cẩn trọng và tài hoa. Không biết người đan nón kia gửi vào từng sợi giang nỗi niềm gì, ước mơ gì? Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình. Trong những bức tranh trên, chúng ta mới chỉ thấy màu sác, đường nét và ánh sáng. Đến đây chúng ta còn nghe thấy được âm thanh của rừng, đó là tiếng nhạc ve. Nhạc ve làm cho không khí trở nên xao động. Phải nói rằng trong các bức tranh ở đây thi Việt Bắc mùa hè là đặc sắc hơn cả. Trong câu thơ, chúng ta thấy dường như có một phản ứng dây chuyền chạy từ đầu đến cuối câu thơ. Ve kêu gọi hè đến, hè đến làm cho những rừng phách ngả sang màu vàng. Ai đã lên Việt Bắc, dễ thấy hình ảnh kỳ lạ của những cánh rừng phách. Trong những ngày cuối cùng của mùa xuân, những cây phách vẫn là màu xanh, nụ hoa vẫn náu kín trong những kẽ lá. Nhưng khi những tiếng ve đầu tiên của mùa hè cất lên thì chúng nhất loạt trổ hoa vàng. Chi cổ vài ba ngày mà những rừng phách đã lênh láng sắc vàng. Chữ “đổ” là một chữ tinh tế. Nó nhấn mạnh vào khía cạnh mau lẹ trong việc biến đổi màu sắc, đồng thời diễn tả những trận mưa hoa vàng rừng phách mỗi khi có một luổng gió ào qua. Bõ ràng, gam màu đến đây đã thay đổi hằn, sấc trắng đã nhường chỗ hẳn cho sác vàng. Dường như âm thanh đã làm đổi thay màu sắc. Trên nền cảnh ấy xuất hiện một hình ảnh lao động đấy kiên nhẫn của một cô gái Việt Bắc “Nhớ cô em gái hái măng một mình”. Hình ảnh này làm toát lên dáng điệu chịu thương, chịu khó, hay lam hay làm, giàu đức hy sinh. Bao bọc lên hình ảnh này dường như chúng ta thấy sự cảm thương kín đáo của người viết. Bộ tranh này kết thúc bằng bức tranh thu. Ba bức tranh trên là cảnh ngày, riêng bức này là cảnh đêm. Bức tranh vẽ ra những ánh trăng rọi qua vòm lá tạo thành một khung cảnh huyển ảo “Rừng thu trăng rọi hoà bình”. Nó xui khiến ta nhớ đến một câu thơ cũng viết vể đêm rừng Việt Bắc của Hồ Chí Minh “Trăng lồng cồ thụ bóng lồng hoa”. Đây đúng là khung cảnh trữ tình dành cho những cuộc hát giao duyên. Cho nên nó là cảnh cuối cùng “Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung”. Chữ “ai” là cách nói bóng gió, ám chỉ người đang hát cùng với mình, làm cho lời lẽ trở nên tình tứ hơn. Và qua tiếng hát chúng ta thấy được phẩm chất ân tình, chung thuỷ của người Việt Bắc.
ngày xuân mơ nở trắng rừng